Câu chuyện cuối năm: giao tiếp trong công việc

Ngày làm việc cuối năm có vẻ hơi nhiều bực mình. Đôi khi làm việc với KH nên không tránh khỏi những lúc va chạm. Nhưng Kh là người lớn tuổi, nếu 1 người tắt máy ngang xương giữa cuộc nói chuyện thì người còn lại sẽ cảm thấy rất bực mình và không được tôn trọng. Đây không phải là lần đầu tiên vị KH này có kiểu nc như vậy. Nếu ko phải là KH thì mình đã gọi lại và “nói” về hành động này rồi. Mình tuy không già nhưng rõ ràng là cần phải có người nói với KH ấy về điều đó. Tuy nhiên, mình phải áp cái lý do là mình ko… rảnh.

Nhân viên của cty này cũng rất là “hay”. Em gái nọ dt cho mình bảo nếu chị không ký hợp đồng (2 bên chưa thống nhất về điều khoản thanh toán) thì em sẽ không thanh toán tiền hàng tháng 11. Mình xử ngay tại chỗ: em làm việc như vậy là chị không đồng ý. Tiền hàng đã phát sinh thì em phải thanh toán, trong khi chị vẫn còn mấy trăm sp còn cho em nợ, chưa xuất hóa đơn kìa. Hợp đồng chưa phát sinh thì phải để qua 1 bên. Nếu em ko thanh toán cho chị vào đầu năm sau thì chị sẽ ko làm hàng bên em tiếp…  Trong khi giá trị lô hàng chưa tới 10 tr mà cứ làm như 10 tỷ, choáng thật í.

Tiếp theo là 1 cty dịch vụ – cty logistics – book tàu và làm tờ khai cho cty mình. kể ra thì cv cũng khá đơn giản nhưng hình như những người trẻ tuổi thường nghĩ mọi việc đơn giản quá. Làm hàng XK mà cho rằng chứng từ thiếu là bổ sung thì chỉ có nước khóc. Vậy mà trai ấy cứ vừa nói vừa cười “em tưởng, em tưởng”. Mình đã phải thốt lên hỏi đây là lần xuất hàng thứ bao nhiêu rồi mà em còn tưởng được. Thái độ của anh bạn này ko nghiêm túc, khi nói chuyện với KH lại cứ cười cười, không thể hiểu nổi các bạn đời cuối 8x suy nghĩ vô tư kiểu gì trong công việc.

Thực tế mình là người khó tính nhưng cũng ko quá xét nét những việc này, tuy nhiên cách ửng xử của các bạn làm mình ko thể hình dung được là các bạn đang đi làm hay đi… chơi? Mà kể cả những lúc đi chơi hoặc ko trực tiếp trong công việc, các bạn cũng nên học hỏi thêm trong giao tiếp.

Cty mình có 1 cô bé 8x đời cuối mới vào được khoảng 5 tháng. Rất may là ko trực tiếp lv với phòng mình hay với mình nhưng mình có hướng dẫn bé 1 chút về nghiệp vụ. Trông bề ngoài thì rất xinh xắn, cao ráo, da trắng ngần, tóc kiểu nhìn rất Hàn Quốc. Nhưng mãi tới tháng thử việc thứ 3 bạn ấy vẫn chứng tỏ mình là người chậm chạp 1 cách rõ rệt. hễ mình hỏi gì thì bạn ấy đều trả lời “em không biết”. Mình rất bực mình và nói ngay: chị hỏi em thì em không thể trả lời chị 1 câu là “em không biết” được, trong khi em đã lv tới 3 tháng rồi !!! Thực sự là mình rất rất bực, mình biết là cô bé ko biết thật vì tiếp thu chậm chạp, nhưng có nhiều cách để trả lời. Và mình kỵ nhất là “em không biết”.

Trong 1 lần đi chơi với mấy chị em vp ở DL. Hôm ấy trời đầu tháng 12 se se lạnh, mình mang theo 2 cái quần legging và cho cô pé mượn 1 cái do quần của em mỏng và ko đủ ấm. Vậy mà khi thay đồ ra, em buông 1 câu: “Chị H ơi, chắc là em gởi chị giặt luôn quần này giùm em quá” Trong phòng lúc ấy có 4 người, 3 người còn lại im lặng, ko ai nói gì. Mình bỗng quay sang cô pé bên cạnh nói: Ôi, cô bé này (ám chỉ em ấy) nói chuyện dễ thương thật. Thật sự là mình phải dùng từ pó tay.
Chẳng phải mình xét nét quá, nhưng đã mượn đồ thì phải giặt trước khi trả, đó là nguyên tắc. Trong khí đó, đi chơi ai cũng mang quần áo đẹp, ai cũng để về SG mới giặt thì không thể vin vào cái cớ là chị giặt nên em gởi chị luôn. Mà nên nhớ em là nhỏ nhất, mới đang thử việc, lại đi mượn đồ, mượn xong lại nhờ ngta giặt luôn. Không hiểu em nghĩ gì?!!!

Đi chơi trong tiết trời se lạnh. Em mua được 1 cái áo khoác len rất xinh nhưng túi áo khoác lại nhỏ xíu, kiểu như làm kiểu. Đà Lạt mùa này trời lạnh nhưng nắng vàng tươi. Em mang theo cái nón vải màu vàng nhưng quên không mang bao tay. Bước xuống KS, gió ùa vào cửa, em nói để pé Vy (3 tuồi) đi trước hứng gió !!!!!! (Choáng tập n) Xong trên dường đi bộ ra chợ, mình có mang máy chụp hình và cầm trên tay, thế là em ấy bảo: Chị H ơi, chị cầm luôn giùm em cái mũ này với, em ko đeo bao tay nên để tay ở ngoài lạnh, em bỏ tay vào túi cho ấm. Choáng tập (n+1)

Tất nhiên là mình ko chấp gì trẻ con, mình vẫn vui vẻ đồng ý nhưng từ thời khắc ấy, mình không muốn bày vẽ hay khắt khe với em ấy nữa. Vì mình nhận ra rằng, đó là bản chất. 1 người đã có tư tưởng nhờ vả và đựa dẫm vào người khác thì sẽ hiếm khi mà tự lập được. Và sự thực thì mình cũng không muốn có mối quan hệ với những người như vậy.

Mình ko muốn lên đây kể lể, hay “nói xấu” nhưng nhiều khi nó cữ giữ mãi trong lòng thì ko hay lắm. Thà nói ra để thấy lòng thoải mái chút chút. Hy vọng sang năm mình sẽ bớt khắt khe hơn với mọi người và công việc cũng thuận lợi, suôn sẻ hơn.

Chúc các bạn 1 năm mới bình yên và nhớ là giao tiếp phải cẩn thận.